Nguyễn Ngoạt

Hoài Cổ






Thành Nội lặng im giữa canh sương
        Cội tùng lặng lẽ bóng đêm trường
        Nghe trong tiếng gió lời xưa vọng
        Nhã nhạc cung đình,dáng quân vương...

       Tôn nữ đâu rồi nét đài trang
        Một thời gác ngọc với lầu vàng
        Giờ tìm đâu thấy bên song phụng
       Tin nhạn trong sương gởi tới nàng

      Sông Hương muôn thuở lặng lời trôi
       Nỗi niềm hoài cổ vọng trong tôi
       Thần Kinh -xứ Huế thơ muôn tuổi
        Một thời vang bóng chẳng xa xôi

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 23 tháng 3 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Hoài Cổ"